Nhà tang lễ của Bệnh viện 19-8 trong tối 1/8 ngập tràn những nỗi đau đớn khôn xiết của đồng đội và thân nhân 3 CBCS hy sinh. Cùng lúc, những người thân trong gia đình Trung tá Đặng Anh Quân, Đội trưởng; Trung úy Đỗ Đức Việt và Binh nhất Nguyễn Đình Phúc khi nhận được tin dữ đã có mặt tại đây. Khuôn mặt ai cũng thất thần, đau đớn.
Thượng tá Nguyễn Hào Hùng, Phó Trưởng Công an quận Cầu Giấy nghèn nghẹn nước mắt cho biết: Trung tá Đặng Anh Quân mới luân chuyển về nhận nhiệm vụ làm Đội trưởng Đội PCCC và cứu nạn cứu hộ của Công an quận Cầu Giấy được vài tháng. Tham gia chữa cháy, cứu hộ, cứu nạn hàng trăm vụ cháy, dẫu biết hiểm nguy vây quanh, nhưng CBCS trong đơn vị không ai có thể ngờ được rằng vụ cháy quán karaoke ở Quan Hoa lại là lần làm nhiệm vụ cuối cùng của Trung tá Đặng Anh Quân và 2 CBCS của mình là Trung úy Đỗ Đức Việt và Binh nhất Nguyễn Đình Phúc.
Không còn sức để khóc, bà Trần Thị Thủy, mẹ của Trung tá Đặng Anh Quân ngất lên ngất xuống vì đau đớn. Bố mất từ sớm, Trung tá Đặng Anh Quân ở cùng với mẹ, sau khi lập gia đình, vợ chồng anh và mẹ sống trong căn nhà nhỏ ở đường Láng thuộc phường Láng Thượng, quận Đống Đa.
Hoàn cảnh gia đình khó khăn, mẹ của Trung tá Đặng Anh Quân ngoài việc trông nom các cháu còn tranh thủ bán chè chén ở đầu ngõ. Dẫu cuộc sống khó khăn, vất vả, nhưng nhờ sự tảo tần, gương mẫu của gia đình, bố mẹ, 2 con của anh Quân và chị Nguyễn Thị Hiền đều học rất giỏi.
Ngồi cạnh chị Hiền đang khóc ngất trên chiếc ghế bên ngoài nhà tang lễ, cháu Đặng Anh Quế, con của Trung tá Đặng Anh Quân vừa khóc vừa gọi tên bố trong nỗi đau đớn khôn nguôi.
Ở hàng ghế bên cạnh, chị Nguyễn Thị Tuyết Hạnh cũng như người vô hồn trước nỗi đau đớn quá khủng khiếp ập đến bất ngờ với gia đình và bản thân. Binh nhất Nguyễn Đình Phúc thiệt thòi hơn chúng bạn khi bố cũng mất sớm. Hai mẹ con nương tựa vào nhau trong sự đùm bọc yêu thương của gia đình hai bên nội ngoại. Dù hoàn cảnh gia đình khó khăn song Phúc lại học rất giỏi, thi đỗ, học và đứng trong hàng ngũ CAND.
Chị Nguyễn Thị Tuyết Hạnh lần hồi bán đồ ăn nuôi con ăn học, trưởng thành. Biết con yêu thích nghề Công an, chị Hạnh dù lo lắng nhưng ủng hộ cho nguyện vọng, ước mơ của Phúc. Cứ mỗi lần nghe thấy tiếng còi báo cháy, tim chị lại như thót lại, chỉ khi nào con gọi điện trở về nhà mới yên tâm phần nào.
Trong chiều 1/8, khi đang ở nhà dọn dẹp, linh cảm có chuyện chẳng lành, chị đứng ngồi không yên. Khi thấy chỉ huy của Công an quận Cầu Giấy đến tận nhà, nước mắt nghẹn ngào, chị òa lên khóc nức nở, lao đến bệnh viện.
Cùng chung nỗi đau đớn mất mát vô bờ, những thân nhân của Trung úy Đỗ Đức Việt đứng khóc nghẹn bên ngoài Nhà tang lễ của Bệnh viện 19-8. Việt học rất giỏi và ước mơ trở thành người chiến sĩ cứu hỏa đã trở thành hiện thực khi anh thi đỗ vào trường Đại học PCCC.
Trong mắt của đồng đội, bạn bè và gia đình, Việt là một chành trai mạnh mẽ nhưng rất giàu tình cảm. Cứ mỗi lần hoàn thành nhiệm vụ trở về nhà, Việt lại ôm mẹ, rồi tất tả phụ giúp mẹ những công việc trong gia đình.
Trên facebook cá nhân của Việt là những hình ảnh thân thương về gia đình, người thân, đồng đội, trong đó không thể thiếu những trận chiến đấu với giặc lửa mà anh và đồng đội đã trải qua. Trong rất nhiều những hình ảnh của Việt với bộ quân phục PCCC, chúng tôi ấn tượng nhất là bức hình Việt ngồi cạnh, âu yếm chú chó vừa được anh và đồng đội cứu sống trong đám cháy nhà dân. Chỉ có những trái tim yêu thương mới có thể quên mình, bất chấp hy sinh, dũng cảm lao vào biển lửa chỉ để cứu sống những tài sản dù là nhỏ bé của người dân như vậy.